字1 字21 字41 字61 字81 字101 成语1 成语21 成语41 成语61 成语81 成语101 词语1 词语101 词语201 词语301 词语401 词语501 词语601 单词1 单词21 单词41 单词61 单词81 单词101 诗词1 诗词101 诗词201 诗词301 诗词401 诗词501 诗词601 诗人1 诗人21 诗人41 诗人61 诗人81 诗人101 名句1 名句21 名句41 名句61 名句81 名句101 近反义词1 近反义词21 近反义词41 近反义词61 近反义词81 近反义词101 造句1 造句101 造句201 造句301 造句401 造句501 造句601 字笔顺1 字笔顺21 字笔顺41 字笔顺61 字笔顺81 字笔顺101 歇后语1 谜语1 谜语11 谜语21 文言文1 文言文2 文言文3 百家姓1 百家姓2 百家姓3
古诗大全
当前位置:首页古诗大全 和子瞻司竹监烧苇园因猎园下

和子瞻司竹监烧苇园因猎园下

jùn chǐ háng féng féng
xiǎo chū shè shòu shuāng wéi bīng
yuán zhuó jìn yǒu niè
shù máo chuī huǒ chū dēng
zhà fēn zhà shì kāi zhǎn
cāng yān bèi fēng téng téng
huáng jīng xiào chóu
fēi niǎo xiān cāng yīng
háng
yǒu xiū mǎng héng gāng líng
cāng yīng měng quǎn chū qián hòu
quē chǔ guà huáng zēng
huí fēng zuò huǒ
píng juàn jiāng chéng
shāng xīn chū bào bǎo
cáo mán jiāo gōng
tóu shēn tuō huī jìn
chuǎng shǒu xuán zāo qīn líng
rén shàng tūn
mào ěr mēng yīng
kāi gōng shè dié shuāng
yōng huān jiào jīng wèi zēng
biān huī bǎi jìn
zài jiàn péng
fēi { { wáng chóng } } zhōng diàn
huò ruò liǎng shòu gāo liú miǎn
ròu fēn huī xià bǎo zhuàng shì
gōng liú jiān zēng
zòng héng fēn liè huì cūn
shàng yǒu lěi zǎi hòu chéng
xiōng shàn shè jiǔ
shì liǎn shǒu chēng néng
píng ān zòng liáo shì
jiǔ hòu zuì shuí néng yīng
jiàn ér xìn
zhǔ jiāng xióng měng jīn shuí shèng
xiōng zhōng sēn liè wàn
jiē shì dàn wén chēng
ān qiáng gōng cháng jiàn
shǐ 使 shè chuí tiān péng
诗人介绍
苏辙

苏辙

收录作品:1000首

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
查看更多 >>
苏辙其他诗词
宋代诗词
推荐诗词
相关诗人
Top