字1 字21 字41 字61 字81 字101 成语1 成语21 成语41 成语61 成语81 成语101 词语1 词语101 词语201 词语301 词语401 词语501 词语601 单词1 单词21 单词41 单词61 单词81 单词101 诗词1 诗词101 诗词201 诗词301 诗词401 诗词501 诗词601 诗人1 诗人21 诗人41 诗人61 诗人81 诗人101 名句1 名句21 名句41 名句61 名句81 名句101 近反义词1 近反义词21 近反义词41 近反义词61 近反义词81 近反义词101 造句1 造句101 造句201 造句301 造句401 造句501 造句601 字笔顺1 字笔顺21 字笔顺41 字笔顺61 字笔顺81 字笔顺101 歇后语1 谜语1 谜语11 谜语21 文言文1 文言文2 文言文3 百家姓1 百家姓2 百家姓3
古诗大全
当前位置:首页古诗大全 舟入蔡河怀徐幼文

舟入蔡河怀徐幼文

chū jiàn jūn jiāng wài
chǐ cháng shēn chǐ 齿 hán bèi
jūn nián wèi guān xīn hūn
jǐn dài gōu pèi
háo 姿 xiá xiāo shuǎng
chūn hóng 鸿 qīng biàn 便 qiū sǔn kuài
jié jiāo liáng chǔ yàn zhào jiān
zhuī lián lìn xiū guō jiě
shì jiāng gōng shuò shì ān
chǐ zuò hán jīn dài
shí suǒ xiè jiān chóng
zhē hán dēng xiě qiū jiè
xiāng féng xiào huǎng shī
cén yǎng gāo dài
shā wéi shǔ sān tán
shēn zhōng kěn qìng chān jiè
fāng shī jūn jìng xiōng
zhī jiǔ dòng zhé shòu bǎi bài
tíng shāng làn màn chū xiǎn
zhé liè guǐ dǎn qióng bǎi guài
tiān rán qīng zhēn diāo shì
wáng qiáng 西 shī qiān dài
shù fāng jùn zài sān
xiàng shàng zhī luán zuǒ shǒu xiè
yǎng jiǎo
shí jié èr jiǔ bài
shí xiàn jūn mǐn qiě
jūn lián qiáng ér mài
yīng xióng gǎn kuā jūn
qiáng ruò zhǐ chǔ cài
mèng zhū háo shì hǎi gāo
shí zhì dǐng nài
gāo cái shí bèi
shàng tàn zhuī jūn dài
zòng héng qiān shēng
dié dàng bǎi yùn gōng lái
sēng fáng qiū jiǒng shēng cháng
xuě xiāng xiāo zhú hén zài
qīng yóu wèi jìng lòu zhōng
yuè cán xīng bēi kǎi
liè zhèng zuì jīn líng jiǔ
piāo gòng fàn háo liáng zǎi
chéng huāng shēng zhuō
shí tuō chūn shān qiàn rén mài
lóu lín zhōng
wěi xiàng qiū fēng máo huài
shí chóu jué zhèng nán jīn
jūn xiāng kàn quàn nài
bié lái bēn zǒu xiàng 西 luò
miàn wěi bìng xīn chā
zhāng tái shǒu
xiōng gěng sāi ruò yǒu ài
píng shēng chǐ zuò ér bēi
bié ruò yǒu kǎi
jīn zhāo guò cài jiāng chén
jiàn jiàn zhōu tān lài
píng shí tiào zhǔ
xié yān yàn héng sāi
xiāng nài zhōng chóu
liáo shù cháng zài
诗人介绍
杨基

杨基

收录作品:432首

杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。
查看更多 >>
杨基其他诗词
明代诗词
推荐诗词
相关诗人
Top