字1 字21 字41 字61 字81 字101 成语1 成语21 成语41 成语61 成语81 成语101 词语1 词语101 词语201 词语301 词语401 词语501 词语601 单词1 单词21 单词41 单词61 单词81 单词101 诗词1 诗词101 诗词201 诗词301 诗词401 诗词501 诗词601 诗人1 诗人21 诗人41 诗人61 诗人81 诗人101 名句1 名句21 名句41 名句61 名句81 名句101 近反义词1 近反义词21 近反义词41 近反义词61 近反义词81 近反义词101 造句1 造句101 造句201 造句301 造句401 造句501 造句601 字笔顺1 字笔顺21 字笔顺41 字笔顺61 字笔顺81 字笔顺101 歇后语1 谜语1 谜语11 谜语21 文言文1 文言文2 文言文3 百家姓1 百家姓2 百家姓3
古诗大全
当前位置:首页古诗大全 献西俘

献西俘

xiān móu 西
biān gōng wèi gào chéng
zhāo chú jiǎo xué
wàn zhèn tiān shēng
hàn guī
tāng luó shàng jiè shēng
huái yīn gān jiù
jié liú jīng
yún zhān zhōng guó
xīng chén míng
zhū lián chuí hòu diàn 殿
zuò 西 qīng
èr lín zhāo huì
qiān guān xiǎng pèi héng
lái zhí xùn
zhě wéi tōng míng
shū guān
kuí kǒu yǎn níng
niè réng tīng
qióng niǎo shàng bēi
shàng jūn qián
chuán dài dǐng pēng
tíng guān shòu
cāng hǎi jīng
gěi zhāo { { zuǒ yòu bèi } }
shū tōng qíng
xióng tài xùn
lóu gǎn zòng héng
zuó chū qín kòu
cán yòng bīng
móu wéi jué
jūn shì zhuān zhēng
fān hàn xīn xié huì
rén zhī hùn bìng
tāo zhǔ
fēn táo chéng
cǎn dàn tiān zhèn
qūn xún què kòu yíng
kōng quán chuí { { liè yòu huàn } }
nán shǐ sǔn cái qiāng
zhǒng jiàng shù
liáng mín shì jīng
cháng pèi fāng zhào
gān sháo jīng
zòu jié gōng qīng
chóu xūn jiāng zuǒ róng
xià róng shī zhù
liáo zhǔ yuàn xún méng
guǐ dào yòng
shěn jiàn wèi méng
zhōng jūn suī shì
qǐng cháng yīng
诗人介绍
孔武仲

孔武仲

收录作品:782首

(1041—1097)宋临江新淦人,字常父。孔文仲弟。仁宗嘉祐八年进士。哲宗元祐初,历秘书省正字、集贤校理、国子司业。四年,为著作郎,论科举之弊,诋王安石《三经新义》,请复诗赋取士,又欲罢大义而益以诸经策。拜中书舍人,直学士院。八年,擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州。坐元祐党夺职,居池州卒。与兄孔文仲、弟孔平仲以文声起江西,时号三孔。有《诗书论语说》、《金华讲义》、《芍药谱》、《内外制》、《杂文》、《宗伯集》(编入《清江三孔集》)。
查看更多 >>
孔武仲其他诗词
宋代诗词
推荐诗词
相关诗人
Top