字1 字21 字41 字61 字81 字101 成语1 成语21 成语41 成语61 成语81 成语101 词语1 词语101 词语201 词语301 词语401 词语501 词语601 单词1 单词21 单词41 单词61 单词81 单词101 诗词1 诗词101 诗词201 诗词301 诗词401 诗词501 诗词601 诗人1 诗人21 诗人41 诗人61 诗人81 诗人101 名句1 名句21 名句41 名句61 名句81 名句101 近反义词1 近反义词21 近反义词41 近反义词61 近反义词81 近反义词101 造句1 造句101 造句201 造句301 造句401 造句501 造句601 字笔顺1 字笔顺21 字笔顺41 字笔顺61 字笔顺81 字笔顺101 歇后语1 谜语1 谜语11 谜语21 文言文1 文言文2 文言文3 百家姓1 百家姓2 百家姓3
古诗大全
当前位置:首页古诗大全 宿灞上寄侍御玙弟

宿灞上寄侍御玙弟

yǐn shàng tíng
hán shān qīng mén wài
zhǎng yún zhòu luò
sāng zǎo huì
rén chí zhě
xiǔ 宿 fán dài
zuǒ yóu dōng nán
zhī jìn tuì 退
zōng bǐng quán
chǔ qiú lín zuì
máo shān jiù zhēng
bǎi shǔ sān zǎi
dào fēi
shén jiāo liú ài
zhī cāng míng xīn
tuō lüè bèi
mèng dōng luán chū
yáng qún chén huì
bàn chí dào xuān
hóu yōng xuān gài
shì shí yàn
xiàn shù péng yíng nèi
shèn yuè huáng xīn
wáng duì
jiàn chén gān
shǒu yǔn suì
zhé gǎn qíng
wèn qióng fǒu tài
liáng shàng wǎn
bǎo dāo guāng wèi cuì
zuó wén shū fēi
bīng lián shuò sāi
zhū jiāng duō shī
miào táng shǐ zhuī huǐ
ān néng zhào shū shēng
yuàn lùn yào hài
róng fēi cǎo
qīn zhú shǐ 使 láng bèi
suī yǒu chéng gōng
yǒu jiàng bèi
bīng liáng shān
ēn pèi
léi xìng
ài
ruò yòng
zuò lìng jūn wéi kuì
fèi huáng jīn
níng qiú bái lài
míng zhǔ yōu yuǎn
biān shì
chǒng tuī chéng
yán shēn kāng kǎi
shuāng yáo zhí zhǐ cǎo
zhú yǐn míng guāng pèi
gōng lùn
cháo tíng cuō tuó huì
chéng hǎi mén yuè
wàn liú guāng dài
yīng bǎi chǐ sōng
kōng lǎo zhōng shān ǎi
诗人介绍
王昌龄

王昌龄

收录作品:296首

王昌龄(698—756),字少伯,河东晋阳(今山西太原)人。盛唐著名边塞诗人,后人誉为“七绝圣手”。早年贫贱,困于农耕,年近不惑,始中进士。初任秘书省校书郎,又中博学宏辞,授汜水尉,因事贬岭南。与李白、高适、王维、王之涣、岑参等交厚。开元末返长安,改授江宁丞。被谤谪龙标尉。安史乱起,为刺史闾丘所杀。其诗以七绝见长,尤以登第之前赴西北边塞所作边塞诗最著,有“诗家夫子王江宁”之誉(亦有“诗家天子王江宁”的说法)。
查看更多 >>
王昌龄其他诗词
唐代诗词
推荐诗词
相关诗人
Top