字1 字21 字41 字61 字81 字101 成语1 成语21 成语41 成语61 成语81 成语101 词语1 词语101 词语201 词语301 词语401 词语501 词语601 单词1 单词21 单词41 单词61 单词81 单词101 诗词1 诗词101 诗词201 诗词301 诗词401 诗词501 诗词601 诗人1 诗人21 诗人41 诗人61 诗人81 诗人101 名句1 名句21 名句41 名句61 名句81 名句101 近反义词1 近反义词21 近反义词41 近反义词61 近反义词81 近反义词101 造句1 造句101 造句201 造句301 造句401 造句501 造句601 字笔顺1 字笔顺21 字笔顺41 字笔顺61 字笔顺81 字笔顺101 歇后语1 谜语1 谜语11 谜语21 文言文1 文言文2 文言文3 百家姓1 百家姓2 百家姓3
古诗大全
当前位置:首页古诗大全 晚次东亭献郑州宋使君文

晚次东亭献郑州宋使君文

chū bīn shàng guó
nǎi dào zōu rén xiāng
céng diǎn céng
shēng què táng
huáng huī luè
liáo kuò
sān qīng xiàn tái
liǎng bài wén chāng
wéi dào zhēn xìn
chù míng yóu jiǎn è
tiě zhù fēng wēi
jǐn zhóu hán guāng huī
wén chí jiǎn
cháo kàn zòu guī
dòng mén qīng pèi xiǎng
guǎng 广 fēi
xiāng shǒu dān
tuán kōng tài wēi
lún féng shèng zhǔ
chū piāo huá
yīn yīn xiǔ 宿
kǎn kǎn wén
hǎi nèi sān
cháo duān móu liù
shàn zài hóng yáng
qīng yán guī zhòng
shì láng kuà fāng shuò
zhōng chéng miè zhōu chù
tiān juàn xún liáng
wéi xián jiàng chǒng zhāng
fèn zhǐ liáo shè
wéi zhèng běn nóng sāng
sòng qiān xiāng
suí chē wēi
zhú shàn qīng fēng yáng
qiān liè guó
lín xiāng
qiān wéi nǎi réng jiù
zuò xiào fēi gèng zhāng
jìng rǎo
duān rén kāng
báo yóu chū jīng
yǐn lǐng dōng nán wàng
lín wǎn niǎo què zào
tián qiū jià huáng
chéng gāo tiān xiǎn
guǎng 广 zhēng zhàn chǎng
dào sàng bīng
shí lái kāi jǐng jiāng
fēi fēi mén
ǎn ǎn zhì yán guāng
niàn jīng suǒ jìn
bēi qín wěi zhǎng
míng qián zhào yào 耀
shū zhāo zhāng
suì xìng 西
jīn guī luò yáng
tóng yān zhī zhèng
dāng zhōu wáng
诗人介绍
储光羲

储光羲

收录作品:231首

储光羲(约706—763)唐代官员,润州延陵人,祖籍兖州。田园山水诗派代表诗人之一。开元十四年(726年)举进士,授冯翊县尉,转汜水、安宣、下邽等地县尉。因仕途失意,遂隐居终南山。后复出任太祝,世称储太祝,官至监察御史。安史之乱中,叛军攻陷长安,被俘,迫受伪职。乱平,自归朝廷请罪,被系下狱,有《狱中贻姚张薛李郑柳诸公》诗,后贬谪岭南。江南储氏多为光羲公后裔,尊称为“江南储氏之祖”。
查看更多 >>
储光羲其他诗词
唐代诗词
推荐诗词
相关诗人
Top